Xót...

Dạo gót ân tình ghé cuộc chơi
Nào hay dẫm phải dối gian đời
Vòng tay lặng lẽ buông chiều nhớ
Gác trọ âm thần nếm lệ rơi
Ngoảnh mặt người đi oằn mấy lối
Mòn tim kẻ ở xót bao lời
Tơ hồng biết gởi vào ai nữa
Lúc mối duyên đầu… bặt tiếng ơi!

Phuongnhiaodai

Biết Nói Gì Đây

Kim Long chốn hẹn lá hoa đầy
Một kẻ quay về bỗng vuột tay
Nhánh phượng còn ghi chiều gặp gỡ
Vườn cau đã khước buổi sum vầy
Lời chua chát phải hờn mưa nắng
Nỗi đắng cay đành gởi gió mây
Biết nói gì đây giờ tiễn biệt
Người ta nỡ vội ấm êm ngày

Viên Mãn

Duyên Phận

Xa rồi thuở ấy những ngày đông
Cả bọn vây quanh ngọn lửa hồng
Tíu tít nồi khoai vui chuyện kể
Mơ màng áo lụa rộn thềm trông
Người mong nụ gởi cành tươi thắm
Kẻ ước duyên trao chốn mặn nồng
Phận gái mười hai bờ bến đổ
Trong nhờ đục chịu trách gì sông

Phuongnhiaodai

Điệu Đà

Trải gót đường yêu có phải là
Lên bờ xuống ruộng chẳng nề qua
Khi câu ngọt đắng làn môi gởi
Lúc chuyện buồn vui ngấn lệ hòa
Cổng ước còn giăng tràng pháo hẹn
Duyên thề đã vỡ lối tình xa
Đời tôi vất vưởng cùng năm tháng
Cũng tại người xưa quá điệu đà

Viên Mãn

Thắm Thiết Vần Thơ

Vần thơ thắm thiết bấy nhiêu là
Cất giữ theo mình dặm ngõ qua
Dạ khắc vào đây vần ý đợi
Lòng ghi ở đó điệu thanh hòa
Năm châu bạn hữu lời tương cận
Bốn bể thân tình tiếng vãng xa
Kiếm vận huynh cười trêu ngúng nguẩy
Tìm câu tỉ nói ghẹo đưa đà

26/01/2015
Hạ Vy

Đường Khuya Một Bóng

Lời thương nhớ gởi biết bao là
Lá cỏ thay mùa mấy nẻo qua
Cánh phượng màu khoe trưa hạ đón
Vườn mai sắc trổ áo xuân hòa
Duyên chờ bởi lệ nhiều vương vấn
Phận dỗi nên tình lắm xót xa
Chỉ ngọn đèn khuya còn ở mãi
Từ khi chén rượu cứ la đà

Viên Mãn

Đậm Đà

Sắc lộng trời mơ quả đúng là
Sân đào đỏ thắm bóng hường qua
Cành lan rạng rỡ đàn ong hát
Nhánh cúc hân hoan lũ bướm hòa
Tết đợi tình thân luôn đáo lại
Xuân chờ bạn hữu chẳng lìa xa
Hoàng mai búp nở còn ra nữa
Bởi vậy vần thơ mãi đậm đà

Uyển Nhi

Lỗi Hẹn

Nắng trải trời thu đã tưởng là…
Ngàn hoa tỏa sắc buổi xuân qua
Mơ màng yến hát cung đàn ngọt
Thổn thức oanh ca bản nhạc hòa
Ngặt nỗi thân côi trông dặm thẳm
Đau niềm bóng lẻ ngó đường xa
Người đi lỗi hẹn bao mùa nhỉ
Để những ngày xanh úa được đà

Thanh Thanh Khiết

Vương Vấn

Có những niềm vui đến thật là
Nghiêng chiều nắng nhẹ gót hồng qua
Xôn xao lá gọi êm vườn ghé
Rạo rực đàn ngân ngọt tiếng hòa
Phố nhỏ ngày xưa còn ở lại
Vai mềm tóc mượt đã rời xa
Thời gian dẫu biết không về nữa
Vẫn giữ trong tôi phút đượm đà

Viên Mãn

Hoài Niệm

Sương cài ướt đẫm ở thềm đông
Nắng cũng vừa lên rải ánh hồng
Thiệp đỏ còn vương lời tím đọng
Tơ vàng vẫn thả tứ ngời trông
Vòng qua suối mộng nhìn hoa thắm
Ngỡ ghé vườn xuân hưởng gió nồng
Kỷ niệm lưu hoài hương cứ thoảng
Đâu ngờ giã biệt buốt lòng sông!

Nguyên Xuân

Phuongnhiaodai

Tên thật: Thảo Nguyên + Hải Thoại + Viên Mãn

Bút lực: 95.1

Trang 1/57